nữ vương bạo ly hôn

vương lực hoành ly hôn Nhường biệt thự cho vợ con, Vương Lực Hoành sống lặng lẽ Sao châu á 19:35:33 12/10/2022 Sau khi ly hôn, anh đã để căn biệt thự của vợ chồng anh cho Lý Tịnh Lôi và các con. Còn mình sống tại studio để tiện làm việc và tránh né truyền thông ADVERTISEMENT Vương Lực Hoành và vợ tranh cãi 7 tiếng ở tòa Sao châu á Bởi sau ly hôn, mọi việc chủ yếu chỉ có mình bạn lo liệu mà thôi. Không nuối tiếc quá khứ Bạn không nên ngồi đó và bắt đầu bằng câu giá như: "Giá như anh ấy bớt tính nóng nảy và bạo lực đi một chút thì đã không ly hôn", "Giá như anh ấy bớt lăng nhăng thì mình vẫn có thể tha thứ"… Tiếc nuối không làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Bạo quân sủng hôn hằng ngày - (Chương 66) - Tác giả Nhất Nhật Tri Thiên Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Bị chồng bạo hành vẫn không muốn ly hôn. Chồng tôi là một người khó tính. Anh muốn mọi việc phải được thực hiện thật nhanh và hiệu quả. Anh có những tiêu chuẩn cực kỳ cao cho mọi thứ và cảm thấy khó chịu khi người khác không đáp ứng được những tiêu chuẩn đó Đối, nàng chính là thống hận này đoạn ích lợi kết hợp hôn nhân, muốn buộc hắn chủ động đề ly hôn, Cho nên khi hắn khuyên bảo uống cà phê đen thương vị, nàng cà Ich Danke Dir Dass Ich Dich Kennenlernen Durfte. Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Lục Phong Tranh Thể loại Ngôn Tình Nguồn Edit Hàn Lạc Trạng thái Full Chương cuối Kết thúcGiới thiệu truyện Truyện Nữ Vương Bạo Ly Hôn, câu chuyện về cặp vợ chồng trẻ quyết định đi tới hôn nhân thì sự thật đằng sau là một bi kịch là một lợi ích cá nhân. Khi bí mật được hé lộ thì tất cả tình cảm bấy lâu cũng không còn tồn tại giữa muốn ly hôn với anh làm đủ mọi cách khiến anh tức anh giận làm gì có thể để anh buông tha cho cô nhưng anh lại càng bao dung tha thứ cho cô bấy nhiêu, thật sự anh không muốn mất cô. Rồi cuối cùng khi thật sự mất nhau thì đối phương mới thật sự hiểu lòng mình lại cảm thấy trống trải cô đơn khó đã sai khi đối xử với người luôn yêu mình như vậy, cô cố gắng cầu nguyện và bù đắp nhưng gì mình gây ra cho anh, tình cảm hai người bắt đầu tiến triển tốt thì xuất hiện người thứ ba đó chính người yêu cũ của anh, tuyên bố khiêu chiến cô để có được Ebook Nữ Vương Bạo Ly Hôn – Lục Phong Tranh FullEbook Nữ Vương Bạo Ly Hôn – Lục Phong Tranh – Full Epub – FullEbook Nữ Vương Bạo Ly Hôn – Lục Phong Tranh – Full Prc/Mobi – FullEbook Nữ Vương Bạo Ly Hôn – Lục Phong Tranh – Full Pdf – Full Quyển sách hạ tái cho phái phái diễn đàn, như nhu càng nhiều hảo thư, thỉnh phỏng vấn [ nữ vương bạo ly hôn ][ dâu tây bánh ngọt bí mật 1] tác giả Lục diều Xuất bản ngày2011 năm 4 nguyệt 15 ngày [ nội dung giới thiệu vắn tắt ] Đối, nàng chính là thống hận này đoạn ích lợi kết hợp hôn nhân, muốn buộc hắn chủ động đề ly hôn, Cho nên khi hắn khuyên bảo uống cà phê đen thương vị, nàng càng muốn ở trước mặt hắn một ly tiếp theo một ly quán; Hắn không quen nhìn nàng đối người hầu vênh mặt hất hàm sai khiến, nàng liền cố ý tăng mạnh hỏa lực mắng cho hắn nghe; Ngay cả hắn lưu cảm nàng cũng không nghe thấy không hỏi, ngược lại ngại hắn ho khan rất ầm ỹ, không cho phép hắn trở về phòng ngủ, Khả hắn thủy chung nhẫn nại bao dung, thẳng đến lần đó nghiêm trọng nhất tranh chấp...... Mất đi hắn, nàng mới giựt mình thấy chính mình có bao nhiêu hối hận, một người có bao nhiêu cô đơn, Cho nên vừa nghe nói đối dâu tây bánh ngọt hứa nguyện có thể bù lại tiếc nuối, thay đổi đi qua, nàng làm theo. Trở lại đi qua nàng, cố gắng thu liễm tính tình, đem hết toàn lực làm cái ôn nhu săn sóc hảo thê tử, Vì hắn cố nén ủy khuất, hướng đến cao cao tại thượng nàng, lần đầu tiên hướng người khác cúi đầu, Hai người quan hệ càng phát ra thân mật, thậm chí sinh ra chưa bao giờ nghĩ tới tình tố - yêu, Nhưng mà nàng nhưng không có biện pháp ngăn cản sự tình phát sinh, của hắn bạn gái trước vẫn là xuất hiện, Lại một lần nữa trước mặt của nàng mặt, tuyên bố muốn đem hắn đoạt lại đi - Văn án Im lặng mà trầm mặc mười lăm tuổi cô gái. Dư Bội Ny dùng cặp kia hắc bạch phân minh ánh mắt, kinh ngạc nhìn trên giường bệnh nữ nhân, mẫu thân của nàng. Ôn nhu ánh mắt, rốt cuộc không thể nhìn chăm chú vào nàng. Ấm áp bàn tay, rốt cuộc không thể vuốt ve nàng. Càng đừng nói kia luôn loan tuyệt đẹp đường cong môi, ngay cả một chút mỉm cười cũng vô pháp khẳng khái cho. Hảo keo kiệt, mẹ làm sao có thể như vậy keo kiệt...... Sợ hãi bị phiết hạ sợ hãi đau đớn lòng của nàng, nóng rực của nàng mắt, nước mắt tùy thời đều có khả năng hội đê. "Phi thường tiếc nuối, bởi vì tai nạn xe cộ mãnh liệt va chạm, cho dù trải qua cấp cứu giải phẫu, lí thục phân nữ sĩ vẫn là trở thành thực vật nhân......" Mặc áo bào trắng y sư dùng thẳng bình thanh tuyến tuyên bố đáng sợ chuyện thật. Thực vật nhân?! Cái quỷ gì này nọ, thực vật chính là thực vật, nhân chính là nhân, vì sao mẹ nàng cũng là thực vật lại là nhân! Nếu chọn ra một cô gái không khiến người ta phải lo lắng, thì Doãn Đường Tuyền sẽ không chút do dự bỏ phiếu đầu tiên cho Dư Bội dù người ta có bỏ số tiền lớn ra hối lộ anh, đánh chết anh cũng ko thay phiếu đối với sự kiêu căng của cô vẫn áp dụng và thực hiện cách “giả lơ” , chính là không nghĩ lại thêm dung túng cho thói kiêu căng của cô, không có người diễn người xem, lâu dần cũng sẽ không còn gây sự gì nhiều, thế nhưng, anh hiển nhiên là đã xem nhẹ cô, cô nha, lại là cô gái vênh váo như vậy!Anh đoán, cô rất có khả năng trong thân thể cất giấu một tiểu ác ma, nếu không như thế nào luôn có thể không kiêng nể gì mà chà đạp người khác, trong mỗi câu nói phun ra đều làm người ta chán nản? Nhưng vì lý do gì lại luôn có thể làm người khác muốn hôn lên cái miệng vạn phần xinh đẹp, nhỏ nhắn, còn làm cho có anh cảm thấy thật ngon miệng? [ Sunny hí hí, huynh yêu gì không yêu mà lại yêu miệng tỷ ấy là sao ta -ss Hàn LạcCòn hơn thế nữa muội ạ =]Điều này làm cho Doãn Đường Tuyền từ trước đến nay vẫn coi thái độ kiềm chế đúng mực của chính mình lấy làm kiêu ngạo, đều nhanh chóng cảm thấy không thể chịu đựng nói cô gần đây nhất đã giáo huấn một người hầu tên là Tú Mĩ ……Không biết có phải hay không, trong một đêm trăng tròn , chỉ vì chén cà phê bị bỏ thêm ít sữa , cô đã đem người đó chỉnh đến mặt xám mày tro ngay buổi sáng tinh mơ hôm sau .Từ độ ấm, hương thơm, hương vị, thậm chí đồ trang trí cà phê, toàn bộ đều bị cô soi mói hết thảy , nhưng lại không ngờ nhìn người hầu nước mắt ủy khuất rơi xuống như vậy, lại làm cô mềm lòng, cuối cùng chỉ lạnh lùng nói một câu “Không uống ”, cà phê loại ngon nhất đã được pha thành hương thơm thuần khiết đến như vậy , lại bị cô đổ vào hồ nước, dọc theo vòi nước, bất đắc dĩ chậm rãi chảy về phía rãnh nước màu đen ở cuối lý hợp tình! Đúng vào thời điểm cô đang làm khó dễ người hầu .Đôi mắt luôn đạm mạc ,ánh mắt dõi theo từ đầu đến cuối đã bắt đầu nheo lại .“Có ý kiến sao?” Cô cảm thấy đã sớm chán muốn chết, không chút để ý nhíu mày hỏi.“Sáng sớm liền đổ cà phê đen đi, dù là cố ý gây chuyện hay không, người hầu giúp em cho thêm sữa vào cà phê, cũng là xuất phát từ lòng tốt, em cần gì phải làm khó dễ họ?” Giong nói trầm thấp vang lên.“Tôi chính là thấy cô ta không vừa mắt, thì sao? Còn nữa, tôi chính là người hay kiếm chuyện, lại không bắt anh phải nghe theo, vậy có liên quan gì tới anh sao? Nếu tôi nói hạt tiêu có thể ấm lưỡi, anh có muốn thêm một muỗng ở nước trái cây của anh hay không?” Cô hoàn toàn không che giấu tức giận đang dâng trào.“Không ai thêm hạt tiêu vào nước trái cây cả.” Anh nhẫn nại trả mi rung nhẹ, lại càng hướng lên ,“Cho nên lâu nay, tôi, Dư Bội Ny cà phê cũng sẽ không thêm sữa.” Hai tròng mắt sáng trong như nước trừng lên, toát ra vài phần kiên đúng là càng ngày càng kiêu nhiều hơn, khó trách có thể ngồi vững ngai vàng “nữ vương kiêu căng” nhiều năm bất bại. [ Sunnyhá há, anh nghĩ xấu chị không à, coi chừng có ngày bị “trời” đánh đó * cười nham hiểm* ]Được, không thêm thì sẽ không thêm. Vừa mới có người bị cô ép buộc đến như vậy, nếu cùng cô tiếp tục đấu khẩu, làm vị hoàng thái hậu này tức giận , đến lúc đó lại có một đám người trông thấy hai người họ gây gổ thì thật không hay, Doãn Đường Tuyền quyết định bảo trì sự im là một ví một lần, cô liên tục hắt xì ba cái, sắc mặt tối lại liền lập tức tìm kiếm tên đầu sỏ gây phút sau,thì ra bồn hoa kia có hoa bách hợp, làm cho cái mũi cô dị ứng , mọi người trở tay không kịp, bụi hoa đã bị cô một tay quăng trên mặt đất, sớm đã dập nát, Tú Mĩ không biết làm sao lại chọc cô không vừa mắt, bị chọn là người dọn dẹp quét tước, quỳ gối mệt mỏi trên thảm cao cấp ở phòng khách, một phen nước mắt nước mũi thu thập hiện trường tan Đường Tuyền lại nhíu mày, tựa như có vô số bế tắc, thật không thể chịu được nữa.“Đem hoa mang đi khỏi là tốt rồi, em cần phải làm gì như vậy?”“Đây là nhà của tôi, tôi vì sao phải dễ dàng tha thứ cho cái thứ làm cho tôi không thoải mái đó chứ? Tôi cũng không có làm gì cô ta, cũng không có đuổi ai, cũng là đã thực quá khách khí rồi.” Cô cảm thấy chính mình đã thực khoan dung lại càng độ lượng. [ Sunnyhắc hắc, tỷ làm m chết cười..]Ánh mắt anh giận dữ nhìn cô, khó nén thái độ có chút giận dữ đối với lời nói của cô ,“Em nên học cách bớt kiêu căng đi.”“Sau đó thì giống anh, suốt ngày chỉ biết đeo mặt nạ sao?” Cô lời nói bén nhọn phản một lần hoài nghi dây thần kinh trong não mình tùy thời có thể vì nữ nhân này mà đứt, nhưng may mắn không có sao, dù sao bị Dư Bội Ny làm tức chết, truyền ra ngoài thật sự rất mất có thể khẳng định là, cô nàng này tuyệt đối là tiểu ma quỷ do ông trời phái tới để khảo nghiệm tính nhẫn nại của anh .Doãn Đường Tuyền xem xét cô, trầm mặc thật lâu, thẳng đến khi trong lòng lửa giận đã khống chế được, khuôn mặt sớm đã lạnh băng mới hiện lên một chút nét cười–“Em cố tình chọc giận anh.” Sáu chữ sau không phải là câu hỏi , mà là câu khẳng định.“Phải, tôi cố ý. Nếu anh mất hứng, có thể tới chỗ cha tôi tỏ thái độ, nói là cuộc hôn nhân này không thể tiếp tục, phải nhanh chóng ly hôn, đỡ phải thấy tôi khiến cho anh nhìn thấy không vừa mắt.” Cô giương mắt mà khiêu khích .Lại là “ly hôn”, hai chữ này đều đã rất nhanh biến thành câu cửa miệng của cô, kiêm luôn nhãn hiệu đăng kí. ^w^Đáng tiếc, Doãn Đường Tuyền anh sẽ không mù quáng nghe theo lời của ngày trước, anh phát hiện một bí mật của cô, kỳ thật cũng không thể nói đó là bí mật, chính là từ khi kết hôn tới nay, cô cho tới bây giờ chưa từng nói qua cho đó, anh cùng Trương Đại Vệ đi tới phòng bệnh thăm bệnh một người có sức ảnh hưởng hết sức quan trọng ở tập đoàn- Đổng sư, đi qua hoa viên bên ngoài bệnh viện , thấy được một Dư Bội Ny mà anh chưa bao giờ gặp qua –Cô mặc áo T-shirt đơn giản, quần bò, ánh mắt ấm áp, quan tâm nhìn xuống, thoạt nhìn tựa như một nữ sinh viên thuần khiết, hướng ánh mắt đến người ngồi phía dưới cô, là một người thực vật đang ngồi trên xe lăn, cô kéo nhẹ chăn đắp cho người phụ nữ kia, thay cô ta quấn lại khăn quàng cổ, còn không thì giúp cô ta xoa xoa tay, sờ sờ khuôn mặt cô, cử chỉ săn sóc cực kì ôn khi anh biết thân phận người phụ nữ kia , anh cuối cùng hiểu được, vì sao một đại tiểu thư toàn thân thanh tú, bình thường vẫn giương nanh múa vuốt , lại nguyện ý nghe theo sự an bài, nhận cuộc hôn nhân mà cô không chút nào mong muốn chăm sóc người phụ nữ đang dựa trên chiếc xe lăn kia , chính là vì cô giấu sự yếu ớt ở dưới tính cách ngạo mạn, đây đúng là tử huyệt lớn nhất của nên, cô gây hấn muốn buộc anh chủ động đưa ra đơn ly hôn, anh mỉm cười, sau đó dùng tiếng nói mềm nhẹ trầm thấu, đáp lời cô–“Em nghĩ cách như vậy , tại sao không tự mình tới chỗ cha em nói đi? Anh nghĩ đến quyền phát bóng đã sớm nằm ở trên tay em, không phải sao?” Anh ánh mắt ung dung , mắt không chuyển nhìn cô xem xét .Quả nhiên, Dư Bội Ny sắc mặt đại biến.“Anh –” Bàn tay nhỏ bé nắm Đường Tuyền thật đáng giận mà ! Cô làm sao lại không nghĩ đến chuyện ly hôn, từ ngày kết hôn đến nay , từng giờ từng khắc lúc nào cô cũng đều nghĩ đến muốn cùng anh ly hôn, chỉ là cha cô là một người đàn ông có tiếng, một tay đè nặng đầu của cô , tay kia thì nắm bắt nhược điểm của cô là mẹ, cha đem cô quăng vào cuộc hôn nhân vớ vẩn này,cô có thể làm sao bây giờ?Nếu chính cô đi nói với cha lại được chấp thuận, cô trước kia ngay cả gả cũng đừng nghĩ! Anh ánh mắt không lay động là đang nhìn cô giễu cợt sao?“Người này này rốt cuộc là có chuyện gì ? Không còn có tôn nghiêm sao? Vì để được cha tôi viện trợ, anh thật đúng là ủy khúc cầu toàn*” tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục Cơn tức giận của cô đã bắt đầu chuyển sang trào phúng .Anh lơ đễnh mĩm cười. Quả thật là như thế, hơn nữa, phần lớn thời điểm, anh đều làm cho cô cảm thấy tôn nghiêm cùng nhân tính của chính mình đều đã cùng nhau kết bạn bỏ đi.“ Lời đã nói thì rất khó rút lại, anh nghĩ đến em đã rất rõ ràng, hôn nhân này đối với anh có rất nhiều lợi ích, nếu em tưởng rằng có thể chọc giận anh, làm cho anh chủ động ly hôn với em, thật có lỗi, anh làm không được.”“Tôi thật sự chưa từng xem thường một người nào đó như anh giống như bây giờ!”“Cám ơn, anh sẽ xem như đây là một lời khen tặng.”Dư Bội Ny tức giận đến cả người phát run, quay đầu đi là một việc nhỏ trong cuộc sống mà đã xảy ra tranh chấp, kế tiếp còn có càng nhiều thứ, nhiều đến không khỏi làm cho anh sinh lòng hoài nghi –Hoài nghi Dư Bội Ny trong thân thể cô gái này, rốt cuộc có một chút nhân tính tồn tại hay không ? Có lẽ không nghi máu chảy ở trong thân thể cô là màu đỏ sao? Nói không chừng vốn là màu hoài nghi ở bên ngực trái cô trái tim thật sự còn đập sao? Làm không tốt đã muốn ngưng thích chung sống hòa bình, cô lại thủy chung thích tranh chấp ầm ĩ, thế nên xung đột luôn hết sức căng thảy đều là do tính ương ngạnh của Dư Bội Ny mang lại, cuộc sống hôn nhân của bọn họ tuyệt đối sẽ không đơn điệu nhàm đôi khi thật sự đối với thái độ của cô cảm thấy thực phản cảm, phản cảm đến cho dù là liếc mắt một cái, cũng không muốn nhìn thấy cô, nhưng vớ vẩn là, ngay cả như vậy, anh vẫn không đối với thân thể của cô thấy phản cảm chút kia, vẫn là sẽ phát dù không lâu sau này, bọn họ mới phát sinh tranh ràng biết cô cố tình gây sự, rõ ràng không thể nhẫn nhịn hành vi của cô, lại vẫn không thể kháng cự lực hấp dẫn từ thân thể xinh đẹp của cô, nhiều lần nhịn không được muốn ôm cô, giữ lấy vì muốn trút hết tức giận, cô uy hiếp muốn đem khuôn mặt nhỏ nhắn của người hầu in hoa văn bằng sắt nung, còn đem mọi người huấn luyện cho đến khi tất cả đều nâng đầu dậy không nổi, thậm chí còn cùng anh nổi lên một trận cãi xem anh hiện tại lại đang làm cái gì?Anh chặt chẽ cầm lấy cổ tay tay cô , khiến cho cô không thể chống cự chính mình, dưới thân cũng không thể động đậy , là anh ngang ngược đến săn , anh đang chờ một ngụm một ngụm đem cô ăn sạch.“Đừng đụng vào tôi, tôi không phải đồ ăn của anh !” Cô cắn răng đương nhiên không phải, đồ ăn làm sao có thể trừng trị người thể bị áp chế không thể cử động, cảm giác không thể động đậy, làm cô tức giận đến cực điểm, hơn nữa ánh mắt anh có chứa ý tứ hàm xúc hưởng dụng , lửa trong lồng ngực cháy càng dữ dội mặc kệ cô giãy dụa như thế nào, mặc kệ cô né tránh ra sao, cuối cùng, Doãn Đường Tuyền đều sẽ làm cho cô vì chính mình mà chuẩn bị sẵn sàng, trên cao nhìn xuống nhìn mình một tấc lại một tấc chen vào trong cô thực chặt chẽ cùng ấm áp. [ Sunnytrời câu này m không biêt viết sao nha…Hàn Lạc Aizz….tội lỗi, tội lỗi, để muội ed đoạn nầy…Amen, sám hối 1s ^^]Không cần……Không cần……Không cần chạm vào cô như vậy……Hai người không yêu nhau, làm sao có thểlàm cho loại chuyện này phát sinh lần nữa ?Cô so với người khác đều hiểu rõ, phẫn nộ chính là phô trương thanh thế, chỉ là vì che giấu bản thân, nhiều lần bị anh dễ dàng khơi mào làm cho cô động tình .Cô bắt buộc bản thân phải thanh tỉnh, không muốn sa vào, nhưng là, mỗi khi tay anh chạy loạn ở trên người chính mình , cô lại kìm lòng không đậu bật ra rên rỉ là vì lý do gì?Chẳng lẽ nói, cô cũng thích anh đối đãi với cô như vậy?Cô chán ghét anh dùng loại ánh mắt bình tĩnh tới quá mức để nhìn cô, bởi vì như vậy sẽ khiến cho cô nghĩ tới chính mình cũng dần lắc lư không vững, mà cảm thấy xấu hổ mất không nghĩ người đàn ông đáng khinh như thế lại có thể ảnh hưởng tới mình như vậy!Doãn Đường Tuyền nhiều lần ở trong lòng tự hỏi bản thân, làm sao vừa có thể chán ghét tính cách một người, lại đồng thời thích thân thể người đó như vậy?Thực quá trái nói anh căn bản không phải người, mà chỉ khoác lên mình bộ dạng lịch sự, tao nhã bên ngoài, làm bộ nho nhã lễ độ nhưng thật ra mặt người dạ lẽ đã thực bị cô nói trúng rồi,anh là, chỉ là một cầm thú ……sa vào thân hình xinh đẹp của cô …….Xem, cô cả người mềm nhũn, cái miệng nhỏ nhắn đáng thương thở dốc, không có tư thái ngày thường vẫn giương nanh múa vuốt , giống như là một tiểu nữ nhân đáng thương bị khi dễ thật sự thảm , thật là làm người khác mỉm này cô không mắng chửi người, không đánh người, không cuồng loạn, cũng chỉ có tại thời điểm này, bọn họ mới có thể đạt được hòa bình tạm thời .Tiếc là, hòa bình như vậy , bình thường ngắn ngủi mà nhỏ bé, cho nên càng có vẻ thực sự trân quý.“Tiểu thư, xin lỗi, thật sự xin lỗi, đều là tôi sai, tất cả đều là tôi sai.”Doãn Đường Tuyền vừa mới về tới cửa, giầy còn chưa kịp cởi, từ phía trước một câu lại một câu vội vàng đem sai lầm đổ lên đầu mình, rơi vào trong lỗ tai anh.“Sao lại thế này?” Anh thấp giọng hỏi quản gia đứng cửa.“Tú Mĩ làm bít tết cháy xém……” Quản gia cúi đầu xuống ngập một lý do đòi mạng rất tốt!Không nhanh không chậm tiêu sái vào trong nhà, đi vào bầu không khí đang trầm xuống trong phòng khách, ngăn một người hầu đang vội vã muốn đi thu xếp bữa tối , Doãn Đường Tuyền lặng im xem xét nữ vương bị mọi người vây quanh chiều chuộng –Trên sô pha, Dư Bội Ny đang ngồi, Tú Mĩ quỳ gối trước mặt cô .“Cô đi đi! Thím Dương, trừ cô ta hai tháng tiền lương, bắt đầu từ ngày mai tôi không muốn nhìn thấy cô ta.”“Dạ.” Thím Dương buông thõng hai tay, ngoan ngoãn đáp ứng.“A?” Như sét đánh ngang tai, Tú Mĩ sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch,“Tiểu thư, cầu xin cô, tôi cầu xin cô, trăm ngàn lần đừng đuổi tôi đi, tôi thực xin lỗi cô, tôi dập đầu với cô , mong cô đừng đuổi tôi đi……” Dường như đang quỳ lạy tổ tông, Tú Mĩ dập đầu vừa nhanh vừa vội.“Ngay cả một khối bít tết đều làm không tốt, còn muốn tôi cho cô tiền lương, tôi cũng không phải coi tiền như rác.” Dư Bội ny chỉ liếc qua bằng nửa con mắt.“Nhưng là tiểu thư, tôi, tôi…… Tôi còn có hai con gái phải nuôi, không có công việc này, chúng tôi một nhà ba người đều sẽ sống không nổi, tôi là phụ nữ đã qua một lần hôn nhân, thật sự không thể không có công việc được!”Tú Mĩ nóng vội khóc lóc, mỹ nhân trên sô pha lại thờ ơ, chính là lạnh lùng nói“Cô cho rằng cô là con gái hiếu thuận đang khóc tang sao? Tôi còn chưa chết, không cần ở nhà của tôi khóc tang.”Nghe rõ một chút, đây là lời mà một cô gái còn trẻ tuổi nên nói sao? Thật sự là quá cay người hầu cũng đang đứng ngoài chứng kiến trận gió lốc, nhịn không được lắc đầu thở dài, cũng không dám thay Tú Mĩ nói đỡ.“Tiểu thư, van cầu cô mở lòng từ bi, lưu một lại con đường sống cho mẹ con chúng tôi …… Tôi cầu xin cô…… Đứa nhỏ còn nhỏ như vậy……”“Tôi không muốn gặp lại cô, không bằng kêu hai đứa con gái của cô tới đây làm việc đi, tôi có thể cho tụi nó ăn uống, cho tụi nó tới trường”.“A? Mấy đứa nó, mấy đứa nó còn chưa tốt nghiệp, làm sao làm việc được?”.“Như vậy vừa vặn, dạy dỗ vài năm, tốt nghiệp trung học xong có thể bắt đầu, đỡ phải như cô, ngay cả miếng bít tết còn làm không được. Thím Dương, địa chỉ của Tú Mĩ đâu? Kêu ông Trần lập tức tới nhà cô ta đón mấy đứa nhỏ tới đây cho tôi xem”.Mọi người đều cảm thấy tính tình Dư Bội Ny thật sự quá tệ, chà đạp người ta không thương tiếc, ngay cả con nhỏ nhà người ta cũng không buông tha, mồ côi cha mẹ đã đủ đáng thương rồi, vì sao còn muốn hành hạ người khác như vậy?Dây thần kinh lý trí của Doãn Đường Tuyền đã căng tới mức cực hạn, sắc mặt âm trầm, ánh mắt sẫm lại trừng mắt nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú vốn không lộ ra hờn giận vui mừng bên trong, bây giờ cũng không thể che giấu phiền chán và hờn giận với cô được là tận thế hay trời muốn cho lụt đại hồng thủy, làm bít tết không được là chuyện nghiêm trọng lắm sao? Không thể chỉ vì thế mà bắt người ta quỳ lạy cầu anh bình tĩnh, đi vào bên trong gió lốc, hai mắt sáng quắc cúi đầu nhìn cô –Bỗng nhiên bị bóng ai đó che phủ, theo bản năng cô ngẩng khuôn mặt xinh đẹp vô song lên, nhìn thẳng vào anh không chút sợ hãi.“Lên lầu, tôi có chuyện muốn nói với cô”. Giọng cực kỳ kìm nén, cất giấu tức giận nồng đậm.“Nếu là giảng đạo lý thì tôi không nghe đâu, anh cũng biết ráy tai tôi tích trữ nhiều lắm rồi, nghe mấy lời hay không vào, khuyên anh đừng nên lãng phí nước miếng”.Lần này, anh không nói nữa, trực tiếp kéo tay cô gái được chiều chuộng đến hư hỏng này bước nhanh lên cầu thang.“Doãn Đường Tuyền, anh làm gì đó? Buông ra!”.“Không muốn tôi kéo đi thì tốt nhất cô nên phối hợp một chút!”. Anh đè thấp âm lượng, cắn răng cảnh đột nhiên thắt lại, nhưng lòng tự tôn không cho phép cô lùi sinh cho anh ưu thế thân hình, Doãn Đường Tuyền không cần tốn nhiều sức đã kéo được thân hình gầy nhẳm của cô lên tầng, mặc cho cô đá anh liên tục, thoạt nhìn cứ như vật cưng phản kháng với mệnh lệnh của chủ nhân, không nghe lời, muốn vùng vẫy thoát thân, không cần nghĩ cũng biết chống lại cũng vô vào phòng, anh hoàn toàn mất hết tao nhã, một cước đá cửa phòng, ngăn cách bên trong với bên ngoài, rồi hất tay cô ra.“Cô rốt cuộc muốn sao đây?”. Anh nghiêm nghị chất vấn.“Mấy lời này phải là tôi hỏi anh mới đúng”. Rõ ràng khi không tự nhiên anh kéo tay cô lên đây, cổ tay đau muốn chết.“Lương tâm cô rốt cuộc bị sao, sao có thể làm ra mấy chuyện đáng giận vậy? Chỉ vì một miếng bít tết, có cần giận chó đánh mèo hành hạ người hầu, cắt mất đường sống của người ta như vậy không? Chẳng lẽ cô không có lòng thương người hả?”.“Không có”. Đáp thẳng không cần nghĩ.“Cô cho là một người mồ côi cha mẹ từ nhỏ muốn nuôi sống hai đứa con gái rất đơn giản sao? Cô không thèm xem mấy vạn tiền vào mắt, nhưng đó có thể là phí sinh hoạt trong mấy tháng của người ta”.Tuy rằng anh xuất thân từ gia đình giàu có, nhưng chuyện tiền bạc không được lờ mờ, cha anh không cho dư mà cũng không cho thiếu, một xu cũng phải rõ ràng, muốn ăn chơi trác táng hả, kiếp sau đi!“Chuyện đó liên quan gì tới tôi? Cũng đâu phải tôi làm cô ta mồ côi cha mẹ”.“Dư Bội Ny! Cô đúng là hết thuốc chữa!”.“Tôi dù có hết thuốc chữa cũng không phải chuyện của anh, tôi đuổi việc người hầu nhà tôi, anh không có tư cách quản, chuyện tôi đã nói là tôi làm”. Đừng ai mơ tưởng làm trái quyết định của cô.“Trên đời sao lại có loại phụ nữ này? Có phải chưa từng biết mùi nhục nhã nên cô không còn lương tâm nữa đúng không? Cô thích cảm giác được người ta quỳ lạy cầu xin lắm sao? Cô nghĩ cô là ai!”.“Đúng, tôi thích hưởng thụ! Mặc kệ các người chán ghét tôi ra sao, các người vẫn phải quỳ, vì các người không thể chống lại, muốn thỏa mãn lòng tham không đáy của các người từ tôi, các người phải lấy lòng tôi, đó là quy tắc”.“Cô đừng quên, không có những quy tắc này, cô nghĩ bản thân tồn tại còn có ý nghĩa không?”.“Anh nói cái gì?!”.Xem xét cô. “Cô căn bản không làm được gì giỏi, thiếu những người này tiền hô hậu ủng cô, tôi nghĩ cô sống sót cũng có, cô xem thường người có địa vị thấp hơn mình, tôi nghĩ, so với những người đó, cô hơn người ta chỉ ở chỗ đầu thai vào nhà tốt hơn mà thôi”. Lần đầu tiên anh nói nặng cô như giận dâng lên. “Doãn Đường Tuyền, anh có gan nói lại lần nữa tôi nghe!”.“Không chỉ một lần, một trăm lần tôi cũng dám! Nếu cô không có người cha giàu có không ai địch nổi, cô cho là cô có thể kiêu ngạo vậy sao? Nếu Tú Mĩ cũng có ba giàu có như cô, cần gì phải lo lắng làm sao để nuôi hai đứa con gái côi cút chỉ còn mẹ?”. Anh thẳng thắn, hơn nữa còn nhất châm kiến huyết*.*nhất châm kiến huyết = đâm 1 châm vào là chảy máu liền. Ý là nói thẳng ruột ngựa vào vấn đề luônAnh ta dám nói cô tồn tại không có ý nghĩa?! Anh ta còn nói chẳng qua cô đầu thai vào nhà tốt hơn người ta một chút?! Anh ta… Cô giận tới phát run, đôi mắt hung hăng trừng anh –“Không cần trừng tôi, đó là chuyện thật ai cũng biết”.Cúi người, hai bàn tay bé nhỏ nắm chặt thành quyền đặt bên sườn, thả ra, nắm lại, thả ra, nắm lại……“Được, tôi đây liền chúc phúc cho cô ta, đi đầu thai nhớ mở to hai mắt, chọn gia đình nào tốt một chút, kiếp sau đến lượt tôi quỳ xuống rửa chân cho cô ta”.Cô cơ hồ không thể nhếch môi, cái miệng nhỏ nhắn khó khăn phun ra hết lời xong, dùng sức đẩy Doãn Đường Tuyền ra ngoài.“Đúng rồi”. Cô đột nhiên dừng bước, cũng không quay đầu lại, nói. “Có thời gian rảnh thì đi thư viện mà tìm xem, nhìn xem có sổ tay tham khảo cách đầu thai sao cho hiệu quả linh tinh gì đó đi, miễn cho đến lúc đầu thai lại luống cuống tay chân, lúc đó chê trách tôi đầu thai tốt, tôi đảm đương không nổi đâu”.Rầm! Cánh cửa đáng thương bị cô dùng sức dập, phát ra một tiếng vừa nặng vừa cãi, lại là tranh cãi, vì sao thời gian hòa bình của bọn họ luôn ngắn ngủi như vậy?Cô gái kiêu ngạo này rốt cuộc đến khi nào mới có thể học được cái gì gọi là không tốt? Anh không ép buộc cô phải thế này thế kia, cô có thể tiếp tục kiêu ngạo tự mãn như cũ, nhưng phải chừa đường lui cho người khác chứ, khó đến vậy sao? Cô ngại mình chưa đủ kẻ địch, chưa đủ mấy lời đồn đãi khó nghe?Có thể nhẹ nhàng săn sóc với người mẹ đang sống thực vật, vì sao không thể dùng tâm ý đó đối đãi với một người mồ côi cha mẹ khác? Tính cách của cô đúng là xiêu vẹo không thể tưởng tượng cửa sổ phòng ngủ nhìn xuống sân, anh thấy đuôi xe thể thao màu đỏ của cô phóng đi trong bóng đêm, tiếng động cơ trầm đục, chạy nhanh khỏi khu biệt thự xa là buổi tối chướng khí mù mịt!Doãn Đường Tuyền nặng nề thở ra một hơi….Quên đi, không có gì, cùng lắm thì cô thích quậy phá, cứ đi quậy phá, về phần anh, vẫn phương pháp cũ, không cần chậm rãi cởi bỏ cravat, buồn bực ném xuống Đường Tuyền rời khỏi phòng ngủ vẫn còn lưu lại không khí tranh cãi, nhốt mình trong thư phòng, toàn tâm toàn ý làm việc, tuyệt không để cho mình một giây lãng phí nghĩ đến cô gái đáng ghét Dư Bội Ny nửa giờ sau khi cô lái xe đi, thím Dương vội vàng chạy lên lầu, kinh hoàng luống cuống gõ cửa thư phòng, hoàn toàn không ổn trọng giống ngày thường.“Thím Dương, chuyện gì?”. Doãn Đường Tuyền hết kiên nhẫn mặt tròn tròn của thím Dương tràn đầy kinh hoảng nói. “Tiểu thư, cô ấy… Tiểu thư bị tai nạn rồi!”.Cô ấy, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xe không khống chế được húc vào vách đi, ngay cả nhưng lúc thế này, cô cũng không làm người ta bớt Bội Ny ơi là Dư Bội Ny, cô cũng hay lắm đó! Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 11Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Convert MeoconlunarEdit Hàn LạcCô ghét nhất chính là cuộc hôn nhân kết hợp vì lợi ích, muốn buộc anh phải chủ động ly nên khi anh khuyên bảo cô ngừng uống cà phê đen, cô càng muốn ở trước mặt anh gọi một ly lại tiếp theo một không quen việc vênh mặt hất hàm sai khiến đối với người hầu, cô càng cố ý lớn giọng mắng cho anh cả khi anh bị cảm , cô cũng vờ như không thấy, ngược lại ngại anh ho khan ầm ỹ, không cho phép anh trở về phòng anh vẫn thuỷ chung nhẫn nại cộng bao dung, cho đến một lần tranh chấp nghiêm trọng nhất……….Mất đi anh, cô mới giật mình cảm thấy bản thân có bao nhiêu hối hận, trong lòng cảm thấy bao nhiêu cô đơn, Cho nên vừa nghe nói cầu nguyện trước chiếc bánh ngọt dâu tây trong ngày sinh nhật, liền có cơ hội bù lại những tiếc nuối đã qua, cô làm lại, cô cố gắng thay đổi tính tình, cố gắng chăm sóc anh, dốc hết toàn lực trở thành người vợ dịu luôn cao cao tại thượng, lại vì anh mà nén uỷ khuất, lần đầu tiên chịu cúi đầu trước người khác, Quan hệ giữa hai người ngày càng thân mật, thậm chí sinh ra chưa bao giờ nghĩ đến tình tố- mà cô cũng chưa có biện pháp ngăn cản sự tình phát sinh, bạn gái trước của anh lại xuất hiên, Một lần nữa trước mặt cô, tuyên bố muốn đoạt lại anh…….Nữ Vương Bạo Ly HônTác giả Lục Phong TranhThể loại Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 11Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Convert MeoconlunarEdit Hàn LạcCô ghét nhất chính là cuộc hôn nhân kết hợp vì lợi ích, muốn buộc anh phải chủ động ly nên khi anh khuyên bảo cô ngừng uống cà phê đen, cô càng muốn ở trước mặt anh gọi một ly lại tiếp theo một không quen việc... cô vênh mặt hất hàm sai khiến đối với người hầu, cô càng cố ý lớn giọng mắng cho anh cả khi anh bị cảm , cô cũng vờ như không thấy, ngược lại ngại anh ho khan ầm ỹ, không cho phép anh trở về phòng anh vẫn thuỷ chung nhẫn nại cộng bao dung, cho đến một lần tranh chấp nghiêm trọng nhất……….Mất đi anh, cô mới giật mình cảm thấy bản thân có bao nhiêu hối hận, trong lòng cảm thấy bao nhiêu cô đơn, Cho nên vừa nghe nói cầu nguyện trước chiếc bánh ngọt dâu tây trong ngày sinh nhật, liền có cơ hội bù lại những tiếc nuối đã qua, cô làm lại, cô cố gắng thay đổi tính tình, cố gắng chăm sóc anh, dốc hết toàn lực trở thành người vợ dịu luôn cao cao tại thượng, lại vì anh mà nén uỷ khuất, lần đầu tiên chịu cúi đầu trước người khác, Quan hệ giữa hai người ngày càng thân mật, thậm chí sinh ra chưa bao giờ nghĩ đến tình tố- mà cô cũng chưa có biện pháp ngăn cản sự tình phát sinh, bạn gái trước của anh lại xuất hiên, Một lần nữa trước mặt cô, tuyên bố muốn đoạt lại anh……. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện Dư Bội Ny nâng quai hàm, đôi mắt không ngừng chiếu theo Doãn Đường Tuyền, nhớ lại, rõ ràng hiện lên trong óc –Có chuyện tình, cho tới bây giờ hồi tưởng lại, cô vẫn tràn ngập tự trách cùng hối nhớ rõ mỗi lần tranh chấp qua đi, cô đều tức giận đem mình nhốt tại trong phòng không chịu ăn cơm , Đường Tuyền vẫn không quên nhắc nhở người hầu giúp cô lưu một phần cơm, chờ cô hết giận, đói bụng, không đến mức không này nọ lót khi trở thành vợ anh cho tới nay, Đường Tuyền một bữa cơm cũng không để cho cô phải đói bụng, mặc dù không phải anh tự tay làm, nhưng luôn luôn do anh dặn ngoài có lẽ sẽ nói, kiếm ăn, đối kẻ có tiền mà nói chẳng qua là không đáng kể, có gì ngạc nhiên? Nhưng, hạt cơm cứng rắn hay không chẳng phải do chính mình nấu thành thục sao? Nếu không lo liệu, đồ ăn sẽ có từ trên trời rơi xuống sao?Anh đối đãi tốt với cô, cho dù hôn nhân của bọn họ được thiết lập dựa trên cơ sở lợi ích của hai bên , anh lại không quên chiếu cố tới là một người như vậy, có thể cô cũng, thật muốn luận về lạnh lùng vô tình, cam đoan cô vượt xa dẫn rõ anh đến Thượng Hải đi công tác liền nhiễm dịch cảm mạo , sau khi trở về, cô chẳng những không chăm sóc anh, còn cố ý khiêu khích ngại anh ho khan ầm ỹ, không cho phép anh trở về phòng ngủ, đáng thương Đường Tuyền ngay tại công tác bận rộn cùng virus song song xâm nhập, ước chừng bị bệnh tới hơn hai tuần lễ, ngay cả giọng nói cũng khàn mặt cô từ đầu tới cuối đều lạnh lùng vô tình không đếm xỉa đến, anh một câu đều không có chỉ trích cô, sau khi ly hôn nhớ đến, việc này càng khiến cho Dư Bội Ny hối trắng ra, yêu kỳ thực rất đơn giản, cho dù chính là khi ốm đau, đưa cho đối phương một lý nước ấm, ý nghĩa đều hơn xa so với việc tặng đối phương kim cương châu nước ấm có thể cho anh uống thuốc, có thể làm cho bệnh tình của anh thuyên giảm, kim cương châu báu chỉ có thể là làm đẹp, thậm chí là trói đồng dạng, thương tổn cũng rất đơn giản, thờ ơ lạnh nhạt liền dư lại như vậy thì không, bởi vì đã phải trải qua một lần, Dư Bội Ny biết rất nhiều chuyện sắp phát sinh, cô có lẽ không thể nắm trong tay việc sự tình phát sinh hay không, nhưng cô có thể cố gắng thay đổi kết cục, biết anh sẽ sinh bệnh, điều cô có thể làm chính là đem hết toàn lực chăm sóc xem đồng hồ trên tường, mười giờ hơn, chuyến bay hẳn là đã thuận lợi đến Đài Loan, xấp xỉ khoảng một giờ sau, anh sẽ về dù biết rõ như thế, Dư Bội Ny ngồi ở trong phòng khách, vẫn không yên lòng ấn điều khiển từ xa, cả đầu hình ảnh đều là Doãn Đường Tuyền, nếu tận mắt nhìn thấy anh xuất hiện, mới có thể yên kết hôn ngày đó có người nói với cô, cô sẽ yêu thương Doãn Đường Tuyền, đánh chết cô cũng không tin tưởng! Nhưng, yêu hay không yêu không phải bọn họ phàm phu tục tử định đoạt, đối với khoảng thời gian vừa trôi qua, nếu nghĩ không thương cũng thực biết là lần thứ mấy nhìn về phía đồng hồ trên tường, cô dụi dụi đôi mắt đã hơi cay, đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng động cơ của xe, cô vội vàng đứng dậy thay giầy, nhanh chóng đi ra cửa Đường Tuyền cất xe, mang theo hành lý đang muốn vào nhà, khi thấy bóng dáng đứng trước cửa, anh ngây ngẩn cả người –“Em đứng ở chỗ này làm cái gì? Đã trễ thế này, vì sao còn chưa ngủ?” Anh hoàn toàn không nhận thấy được lời nói của mình đối với cô đều biểu lộ quan ngẩng đầu lên nhìn anh, có thể là vì đã bị cảm, cô phát hiện lần này đi công tác trở về, trên mặt anh rõ ràng nhìn ra được mỏi mệt, nghe, giọng nói đều đã không giống bình sờ cổ họng của anh,”Giọng nói của anh rất lạ, có phải bị cảm rồi hay không?”“Có sao? Chính là đầu cảm thấy choáng váng , anh nghĩ bởi vì quá mệt mỏi, muốn đi ngủ.” Anh không mấy lưu tâm nói, giây tiếp theo, cổ họng một trận ngứa, anh liền ho vài tiếng.“Rõ ràng đã bị cảm. Mau vào, đi tắm nước ấm một chút, uống thuốc, sau đó nghỉ ngơi cho tốt, bằng không ngày mai trở nên càng nghiêm trọng thì nguy rồi!” Cô như một con gà mái nóng lòng bảo hộ con gà con, lôi kéo anh thẳng tắp đi lên lầu.“Em đang đợi anh?”“Không đợi anh trở về làm sao khóa cửa? Vạn nhất có người xấu xông tới, vậy thì rất nguy hiểm.” Giọng nói mang vẻ nũng nịu cố ý nói giống như nhiên cảm thấy không biết nên khóc hay cười. Anh không biết, việc khóa cửa trong biệt thự, khi nào thì đến phiên vị nữ vương như cô phụ trách? Chẳng lẽ người hầu ở đây đều phế đi sao? Nhưng mà nếu cô không thừa nhận, anh cũng không muốn nói thẳng, yên lặng nhếch nhếch khóe không nghĩ tới cô sẽ vì anh mà chờ ở cửa –Tốt, căn cứ cách nói của cô, cô không phải đang đợi cửa, cô chính là chờ khóa cửa, nhưng khi nháy mắt anh nhìn đến cô một thân quần áo đơn bạc đứng ở cửa, cổ họng cư nhiên một lần kích động co rút , lo lắng, giống như là khói trắng mờ mịt trên canh nóng , không ngừng ở trong lòng anh lượn lờ thăng chức……Là cảm động. Anh rõ ràng chưa bao giờ là người biết đến tình cảm như vậy, nhưng lại bởi vì thấy cô mà cảm thấy xúc nhiên cảm thấy, thì ra kết hôn cũng rất tốt, nửa đêm về nhà, ít nhất có một người con gái đang chờ anh, đối với anh hỏi han ân việc để cô không thừa tiên là giục anh đi tắm rửa, sau đó bưng tới nước nóng cùng thuốc trị cảm, anh cảm thấy ngạc nhiên, cô lại kiên trì bắt anh thế nào cũng phải uống thuốc xong, mới có thể lên giường nghỉ ngơi.“Có lẽ ngủ một giấc tỉnh lại thì tốt rồi.”Cô biết sẽ bệnh, nhưng cũng không thể nói cô chính là biết anh sẽ sinh bệnh, miễn cho anh nghĩ cô là bệnh thần kinh. Cô lười cùng anh tốn nhiều lời lẽ, dám đem thuốc nhét vào miệng anh –Anh bị bắt uống xong trên giường, cô còn không quên dặn dò,“Không thoải mái phải nói với em nha!”“Em hôm nay làm sao vậy?” Thời gian này cô làm mỗi chuyện, đều vượt xa phạm vi anh có thể lý giải.“Cảm thấy em quá nhiều lời?”“Không phải…… Dường như em có vẻ cảm thấy anh sẽ sinh bệnh nặng, kỳ thật cũng chỉ là cảm mạo nhỏ mà thôi.”“Phi phi phi, miệng quạ đen, sinh bệnh nặng cái gì, không được nói lung tung! Cho dù chính là cảm mạo nhỏ, cũng phải chăm sóc thật tốt, xem thường virus trên người sẽ bị trừng phạt, biết không? Ngủ ngon.” Tắt đèn, cô ôm lấy tay Doãn Đường Tuyền,“Như vậy anh vừa động, em sẽ biết.”Được được được, cô vui vẻ là tốt sáng 4 giờ, anh quả nhiên không thoải mái, có thể là bởi vì cảm mạo khiến cho dạ dày không khoẻ, chạy đến toilet ói ra hai vừa tỉnh lại, khẩn trương theo đi vào.“Đường Tuyền, anh có khỏe không?” Cô lo lắng xoa xoa lưng cho anh, xoa bóp cổ của anh, muốn làm cho anh dễ chịu một gật gật đầu, mặc dù sắc mặt đã khó coi tới đòi thực đau, thật sự rất đau, hy vọng những khó chịu này có thể truyền đến chính cô gánh chịu! Dư Bội Ny vô cùng khổ co qua nhiều giờ, sắc trời đã sáng……“Có đói bụng không? Em đi làm điểm tâm cho anh ăn.”Anh giữ chặt cô lại,“Không cần, thời gian còn sớm, anh nghĩ trở lại giường nằm một chút.” Mới năm , sáu giờ sáng, lại là cuối tuần, nhóm người hầu đều đang nghỉ ngơi, không nhất thiết phiền toái mọi người.“Được, anh ngoan ngoãn nằm, em ai cũng không kêu, em tự mình đi giúp anh làm điểm tâm, anh chờ em một chút, không cho phép xuống giường nha!” Cô vỗ vỗ tay anh, giống như dỗ một đứa trẻ, nói xong, cô rời khỏi phòng đi xuống trân hải vị cô đều không có biện pháp làm, hơn nữa, Đường Tuyền hiện tại cũng ăn không vô mấy thứ này, trong tủ lạnh còn có cơm thừa tối hôm qua, hầm chút cháo cho anh ăn, hẳn là không keng leng keng một trận hỗn loạn, Dư Bội Ny tìm được một cái nồi nhỏ, lấy chút cơm thừa, thêm chút nước, để trong lò hâm nóng rồi, nhớ rõ mới trước đây sinh bệnh, khi xem mẹ nấu cháo, còn có thể thỉnh thoảng quấy trộn, nói là có thể tránh cho cơm thành cháy dính xuống nồi, Dư Bội Ny cũng chầm chậm quấy Đường Tuyền nằm ở trên giường, lại thủy chung cảm thấy lo lắng, vợ của anh sống an nhàn sung sướng, mười ngón không dính tới nước, vạn nhất đem phòng bếp thiêu rụi liền thảm, nếu không cẩn thận làm chính mình bị thương, càng nghiêm chấp cô luôn dặn dò, anh vẫn là quyết định xuống lầu nhìn nhiên, Dư Bội Ny tại phòng bếp, cầm thìa trên tay, đứng cách bếp lò thật xa, nghiêng thân mình về phía trước, dùng một loại dáng vẻ rất không phù hợp, đem thìa vươn đến cháo trong nồi quấy, vừa nhìn cũng biết người này là nữ vương, đúng chuẩn mực của một người luôn xa nhà là cô lại rất nghiêm túc, như vậy không lúc nào không chuyên tâm ở trong nồi cháo kia, thấy một màn như vậy, Doãn Đường Tuyền trong ngực dường như lập tức bị thứ gì nhồi vào, lại phồng lên lại vừa căng múc một thìa nhỏ, thổi liên tiếp muốn thử xem hương vị, không dự đoán được lại nóng như vậy, kinh hô vội vàng le lưỡi, còn không ngừng nói thầm,“Tại sao lại nóng như thế…… Nếu vậy hẳn là cũng tốt lắm rồi chăng?”Doãn Đường Tuyền bị giọng nói vô tội kia chọc đến một hồi mỉm lò lửa, thấy cô ngay cả khăn lau cũng không lấy, sẽ dùng bàn tay chạm vào nồi, Doãn Đường Tuyền gấp đến độ vội vàng lên tiếng ngăn lại –“Khoan đã, đừng chạm vào!”Cô quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc,“Anh tại sao lại xuống dưới, không phải nói anh ngoan ngoãn nằm nghỉ sao?”May mắn anh không có, bằng không, sẽ có cô gái ngốc bị bỏng nồi nước nóng đến nước mắt tràn Đường Tuyền tiến lên, mang tới khăn lau, bao chặt hai tai nồi.“Đem cái đệm kia lấy lại đây.”Đợi sau khi cô lấy lót đệm trải lên cái bàn tròn nhóm người hầu vẫn thường ăn cơm, anh mới đem nồi đặt hoa, đầy một nồi đều là cháo hoa. Nói thực ra, Dư Bội Ny tuyệt không thích, bởi vì không có hương vị gì, nhưng bệnh nhân chính là ăn đồ ăn này, mẹ cô trước đây đều nói như dưa ngọt nha, đây là thứ duy nhất mẹ cho ở đây làm sao có dưa ngọt? Cô khom người tìm kiếm khắp mọi chỗ trong tủ bát. Hẳn là có, thím Dương ăn đồ chay, phòng bếp khẳng định có bày dưa ngọt linh tinh gì đó.“Đang tìm cái gì?”Cô nghiêng đầu nói“Dưa ngọt. Cháo gạo trắng không có hương vị, không thể ăn, nên phối cùng dưa ngọt.”Đột nhiên, trong ngăn tủ chất đầy hoa quả khô, cô tìm thấy vài lọ đựng dưa ngọt lẫn trong đống hoa quả, mừng rỡ lấy ra, hướng về phía Doãn Đường Tuyền vui vẻ quơ quơ.“Nha, tìm được rồi!” Lòng đầy nhảy nhót trở lại bên cạnh anh,“Nha, cháo gạo trắng là em nấu, không thu tiền, nhưng là dưa ngọt này là bảo bối của thím Dương, sau này nhớ mua một tá trả lại cho thím Dương a.”“Hai tá được không?” Anh nhíu mày mỉm cười hỏi.“Có thể.” Cô tán dương vỗ vỗ qua ghế dựa, bọn họ cùng sóng vai ngồi xuống, Dư Bội Ny ra sức lắc lắc nắp bình, xoay tới đỏ mặt tía tai cũng không mở Đường Tuyền thật sự nhìn không nổi,“Để anh.”“Anh là bệnh nhân.”Không nhiều lời, anh cầm lấy bình, hai bàn tay cao thấp nắm chặt, tiếp theo nhẹ nhàng xoay tròn,“Ba” một tiếng, nắp bình cứ như vậy dễ dàng bị mở ra.“Em muốn cùng ăn một chút hay không?”“Anh ăn thì tốt rồi, ói ra hai lần, vị đều nhạt, nên ăn nhiều một chút. Đợi ăn no trở về phòng nghỉ ngơi, trễ một chút, em nói với chú Trần đi mời bác sĩ Lý đến đây.”“Không cần phiền toái như vậy, kỳ thật sau khi ói ra, hiện tại cảm thấy tốt hơn nhiều.”Cô vươn ngón trỏ, trái phải lắc lắc,“Bệnh nhân không có quyền lên tiếng, chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp.” Cầm lấy đồ ăn giao vào trong tay anh,“Hiện tại mau mau ăn.”Cô coi anh là đứa trẻ sao? Cẩn thận chăm sóc đến như Đường Tuyền không hề tranh luận, ngoan ngoãn ăn bắt cháo hoa cô đặc biệt nấu riêng cho anh, cùng dưa ngọt đựng trong bình.“Ăn ngon sao?”Anh gật gật đầu. Đại khái phần trên cũng không tệ, chính là đáy nồi có cháy một chút, nhưng, tấm lòng vô giá, nghĩ vậy, anh bỗng nhiên ngẩn ra –Tấm lòng vô giá…… Khi nào thì, từ lúc bắt đầu cuộc hôn nhân kết hợp vì lợi ích của hai người , cũng bắt đầu có loại cảm giác nào đó không thể dùng giá trị phán đoán?Tấm lòng, anh từng không cho là đúng, hiện tại lại làm anh cảm thấy trân quý vô đầu liếc nhìn cô một cái, anh đột nhiên bắt lấy tay cô,“Cám ơn.”Cô lắc lắc đầu, giống như một cái trống, trong hốc mắt lại lóe lên tia ấm nghĩ, cô cũng đang cảm động, đối với giờ này khắc này, giữa hai người bọn họ thật chặt chẽ, thật sâu cảm dù một đêm không ngủ ngon, cô lại tuyệt không thấy buồn cục cũng có khả năng vì anh làm chút gì đó, rốt cục có thể bù lại cô lúc trước đối xử tàn nhẫn với anh!Cô nhẹ nhàng dựa vào vai anh, mềm mại nói“Anh nhất định phải nhanh chóng khỏe lại.”Anh xoa nhẹ đầu cô, giống như hứa hẹn.“Di, tiểu thư, Doãn tiên sinh, hai người tại sao đã thức dậy rồi?” Tiểu Ngọc đang muốn chuẩn bị bữa sáng bị dọa một trận giật mình.“Sớm.” Anh dùng thanh âm mang theo một chút khàn khàn nói.“Buổi sáng tốt lành, Tiểu Ngọc.”“Thực xin lỗi, tôi nghĩ đến thứ Bảy hai người sẽ không thức dậy sớm như vậy, cho nên……” Để cho chủ nhà đói tới mức đi đến phòng bếp tìm này nọ ăn, cô thân là người hầu thực xong đời!“Tiểu Ngọc, cô đừng khẩn trương, là chúng ta thức dậyquá sớm. Đúng rồi, không cần chuẩn bị cơm sáng, Doãn tiên sinh bị cảm, thân thể không thoải mái, cho nên hôm nay hầm cháo gạo trắng thôi, không cần chuẩn bị đồ ăn khác.”“Được, tôi đã biết. Doãn tiên sinh, ngài không sao chứ? Nhìn sắc mặt không được tốt lắm.”“Không có việc gì, là cô ấy quá lo lắng.” Nhưng anh một chút cũng không chán ghét sự lo lắng của cô.“Hiện tại thời gian còn quá sớm, Tiểu Ngọc, muộn một chút cô dặn chú Trần đi mời bác sĩ Lý lại đây một chuyến, lại đi đến hiệu thuốc Đông y mua thuốc uống trở về.”“Được, tiểu thư, muộn một chút tôi liền nói với chú Trần. Vậy tiểu thư bữa sáng vẫn là cà phê đen như cũ sao?”Doãn Đường Tuyền không để ý giọng nói khàn đặc của chính mình , vội vàng trách móc,“Không cần, cô ấy một đêm không ngủ, lát nữa cần nghỉ ngơi, hôm nay bữa sáng cà phê đen tạm dừng cung ứng.”Tạm dừng cung ứng?! Điều này sao có thể, mới đang muốn phản bác, nhìn qua ánh mắt của anh, toàn bộ lời nói nhất thời thu trở về, chỉ dám mở miệng nhỏ giọng lẩm bẩm,“Làm sao có thể tạm dừng cung ứng, tốt xấu muộn một chút cũng phải uống một ly……”Xem kia vẻ mặt vô tội với bộ dạng ủy khuất, chọc Doãn Đường Tuyền nhịn không được xoa xoa cái mũi, che giấu xúc động muốn anh không ăn được nhiều cháo , sợ anh lại chạy đến thư phòng làm việc, cô quyết định tự mình ép anh trở về phòng nghỉ ngơi, báo thù anh muốn Tiểu Ngọc hôm nay tạm dừng cung ứng cà phê bóng dáng hai người giống như hai đứa trẻ sinh đôi kết hợp, Tiểu Ngọc nhịn không được hâm mộ nói“Thế nào vừa sáng sớm liền thân mật ân ái, như vậy sẽ làm người ta cũng rất muốn nói chuyện yêu đương a……”

nữ vương bạo ly hôn